Một hôm mẹ gọi cho tôi xem có đi làm không. Theo phản xạ tự nhiên tôi lớn tiếng:
– Sao nãy giờ không gọi được vây?
– Vui lòng cho em biết chị gọi đi máy báo như thế nào?
– Báo con khỉ, lại lên cơn hả? Con ơi là con!
Tớ nhìn lại ôi thôi rồi!!!!!!
Lại một lần khác, mẹ gọi cho tôi hỏi thăm tôi phải cân nhắc thật kỹ để không phạm sai lầm. Sau một lúc hai mẹ con trao đổi với nhau về cuộc sống về công việc. Mẹ động viên con phải cố gắng hơn nữa vì con chưa lấy chồng nhưng phải “làm dâu trăm họ” ít nhiều mẹ cũng hiểu được sự khó khăn trong công việc đó. Điều làm mẹ bất ngờ là chính nhờ công việc đó mà con có thể thành người con gái thật sự không ngang tàng ngổ ngáo như trước nữa. Mẹ bảo tôi, con mà không chịu thay đổi thì sau này lấy chồng có mà “vô mùng ba, ra mùng bốn”. Tôi chỉ biết nhe răng cười.
Bây giờ gia nhập vào đại gia dình điện thoại viên Niềm Tin Việt tôi thấy mình trưởng thành thật sự mặc dù khó khăn gặp phải là không ít. Câu chuyện của hai mẹ con cũng đã đến hồi kết, Mẹ hỏi tôi tết này con có về ăn Tết với gia đình không? Tôi ngậm ngùi:
– Mẹ ơi con xin lỗi, nhưng có thể Tết này con xin phép ba mẹ cho con ở lại, con nghỉ được ít ngày quá mà công việc Tết thì mẹ biết đó, những ngày tết nhu cầu sử dụng của khách hàng tăng cao hơn rất nhiều.
Mẹ im lặng một lúc:
– Uh, thì con xem sắp xếp được thì về ăn tết với gia đình cho vui.
Tôi chúc ba mẹ khỏe,mẹ nhắc tôi phải có nghị lực và sự kiên nhẫn để vượt qua mọi khó khăn, thử thách, không có con đường nào bằng phẳng và trải đầy hoa hồng.
Rồi bỗng dưng tôi lại “dở chứng” bất chợt:
– Dạ, cảm ơn chị đã liên hệ tổng đài, cảm ơn, chào chị.
Trời! Lỡ miệng rồi sao đây??? Bên kia nghe tiếng mẹ cười: Trời đất! Mẹ gác máy bên này tôi thấy mình ngớ ngẩn vô cùng.
Cuộc gọi kết thúc được một lúc nhưng tôi vẫn thần thờ. Tôi thấy lòng nao nao buồn đến lạ. Tết năm rồi, tôi ở lại với “ngôi nhà chung” của Niềm Tin Việt. Đêm 30 tết đang làm ca2 khách hàng gọi lên:
– Ơ, thế các chị không nghỉ ăn Tết à, sắp giao thừa rồi.
Bỗng nhiên sống mũi cay cay, tôi nhớ nhà da diết nhớ ba nhớ mẹ, nhớ những ngày tết quây quần bên gia đình. Miền trung quê tôi khí hậu khắc nghiệt nên kinh tế còn nhiều khó khăn. Nhưng tình người rất ấm áp. Mùa đông hơi se lạnh có mưa phùn nhưng không khí Tết vẫn rất rộn rã, trẻ con thì xúng xính trong những bộ quần áo mới, người lớn quây quần bên nhau với nhiều chuyện vui, thật đầm ấm…Ở đây, văn phòng NTV có cây mai vàng, có câu đối đỏ, có bánh chưng, có bánh tét cũng an ủi tôi rằng hương vị ngày tết cũng có, chỉ là thiếu cái tình, cái ấm áp bên gia đình mà thôi.
Xuân – NTV4588