Tôi là Nguyễn Hoàng Phương, trưởng phòng kĩ thuật của công ty Niềm Tin Việt tại cơ sở Him Lam. Hôm nay, sau hai năm làm việc tại cộng đồng Niềm Tin Việt, tôi ngồi ngẫm lại những thời gian qua buồn có vui có, khó khăn có và đặc biệt là những tình cảm đặc biệt đối với đồng nghiệp – thành viên của đại gia đình thứ hai. Tôi muốn đóng góp vài dòng cảm nghĩ của mình vào góc tâm sự nho nhỏ của gia đình mình. Các bạn đừng chê văn tôi khô khan nhé, con trai kĩ thuật khô nhưng mà thật.
Tôi làm việc cho Niềm Tin Việt từ năm 2012. Đó là lần đầu tiên tôi được đảm nhiệm một vị trí quan trọng và duy nhất đó là phụ trách kĩ thuật hay là phụ trách IT của công ty. Trước đây, khi ra trường, tôi cũng lăn xả vào tất cả các công việc, tay chân có, văn phòng có, nhưng chưa có công việc nào thực sự liên quan đến kiến thức của một cử nhân IT.
Người ta nói vào được đại học mới giỏi sau này mới có tương lai, nhưng ra trường gần hai năm chạy đủ mọi việc, tôi mới thấm được cuộc sống thì chả bao giờ như sách vở, cuộc sống chả bao giờ như người ta muốn như người ta nghĩ. Nhưng rồi tôi đăng ký vào làm nhân viên kĩ thuật của công ty Niềm Tin Việt, tôi nghĩ “không biết người ta có nhận một người không có kinh nghiệm như mình không?”. Mà cũng chẳng tội gì, cứ đăng ký đại xem sao.
Ngày tôi đi phỏng vấn, ấn tượng đầu tiên là môi trường công ty rất chuyên nghiệp, mỗi nhân viên có góc làm việc riêng của mình. Giám đốc là một người ăn mặc giản dị, nhưng khuôn mặt lại rất nghiêm khắc, lúc đấy khá lo, nhưng tôi cũng thành thật nói là mình chưa có kinh nghiệm nhiều trong việc quản lý toàn bộ máy móc kĩ thuật với số lượng lớn như vậy. Giám đốc ậm ừ, suy nghĩ một lúc rồi hỏi tôi:
– Em có nghĩ mình sẽ làm tốt được không vì nếu đảm nhiệm vị trí này em sẽ phải nỗ lực rất nhiều phải học hỏi thêm nữa?
– Em làm được anh! Em sẽ cố gắng làm tốt sẽ không làm anh thất vọng! – Tôi mừng húm trả lời
Giám đốc cười rồi gật gù:
– Vậy chúc mừng em, em được nhận vaò làm từ đầu tuần sau. Em có hai tuần để bàn giao công việc và học thật nhanh nhưng việc cần làm trong vòng hai tuần từ người phụ trách trước. Anh mong Phương sẽ làm tốt, cố gắng lên em vừa làm rồi vừa học nhé!
Tôi vừa mừng vừa vui vì cuối cùng tôi cũng tìm được một công việc ổn định, nhưng hơn hết là có người đã tin vào khả năng của tôi, đó là động lực để tôi cố gắng không để họ phải thất vọng.
Thời gian đầu, nhiều việc bỡ ngỡ, tôi không biết sao để nối dây cho hệ thống máy tính, chưa biết lắp đặt thế nào cho khoa học. Nhưng tất cả chỉ cần học hỏi, rồi tôi cũng biết hết việc, thành thạo nhuần nhuyễn và chuyên nghiệp. Mọi công việc kĩ thuật lớn bé, trong cơ sở đều do tôi phụ trách. Khi các điện thoại viên có vấn đề gì lại í ới gọi: “anh Phương, anh Phương”. Nhiều lúc cũng xoay không kịp, nhưng mỗi lần giải quyết được các trục trặc tôi lại thấy vui vì mình vừa giúp được công ty khách hàng có dịch vụ tốt hơn. Và khi hệ thống đi vào ổn định, công việc chính của tôi chỉ là giám sát hướng dẫn các nhân viên sử dụng hệ thống thật tốt thật linh hoạt.
Ngoài công việc, tôi thực sự thích môi trường ở công ty Niềm Tin Việt, sếp là một người bận rộn tính tình nghiêm khắc nói chuyện có vẻ lạnh lùng nhưng thực ra lại rất quan tâm đến từng cá nhân. Mọi người không chỉ làm việc chung, mà chúng tôi còn hay ra ngoài ăn, uống cà phê, đi dã ngoại, chia sẻ với nhau cuộc sống hàng ngày.
Mọi thứ êm đềm trôi, khác xa đối với hai năm đầu mới ra trường. Giờ công việc ổn định, thu nhập ổn định, tôi cũng nghĩ đến việc ổn định tương lai bằng một mái nhà có vợ hiền và các con dễ thương của mình. Tôi nghĩ không biết có chị em nào trong công ty thầm thương trộm nhớ mình không nhỉ? – Đọc đến đây đừng cười Phương nhé mọi người! Phương giỡn nhưng mà thật lắm đấy hì hì!
Mong sao công ty mình cứ mãi ấm áp như thế này! Và ngày một phát triển lớn mạnh để anh chị em chúng mình có cuộc sống ngaỳ một tốt hơn nữa! Và chúc mọi người làm việc hiệu quả, cuộc sống hạnh phúc!
Nguyễn Hoàng Phương